Điều không nên nói



Từ lâu môi vắng nụ cười
Từ lâu tay bỗng trở lười làm thơ
Từ lâu quên mất uớc mơ
Và.. trong ta bỗng ngẩn ngơ buồn hoài


Nếu như hạnh phúc là một cánh diều
Th́ đời đâu dễ gởi điều thương yêu
Cánh diều bạt gió cô liêu
Đựng nhiều cay đắng phủ nhiều xót xa


Khi hạnh phúc là đường mây hư ảo
Và t́nh như giông băo giữa đời
Ta bỗng thành nhỏ chơi vơi
Những điều mơ uớc thành lơi lơng dần


Đâu chân lư niềm tin
Đâu ánh nh́n hy vọng
Ôi sao xa lồng lộng
T́nh yêu hoá mù khơi


Và khi em đă rời xa tôi
Đôi mắt xa xôi ngóng cuối trời
Con tàu chuyên chở niềm hy vọng
Đă khuất xa bờ, ra hẳn khơi


Lời yêu cuối
Thoát khỏi môi
Mà sao tim nhỏ bồi hồi
Ḷng đau chới với, hỏi người đành sao?


dlhk