Đoạn lục bát cuối cho ngươì



Em về ươm lại niềm vui
Tìm quên trong những nụ cười nhân gian
Tháo đi gánh nặng tình mang
Ru ngọt những giấc ngủ ngoan nửa đời


Mai rồi em cũng quên người
Câu thơ lục bát nửa vời yêu thương
Mai rồi quên mộng lỡ vương
Quên lời thơ đậm nỗi tương tư, mời


Ta về chiêu giọt sương rơi
Ngậm ngùi trong giữa những chơi vơi nào
Biết là mộng ấy hư hao
Biết người chỉ những xôn xao tìm về


Mà tình thơ chuốc não nề
Trái tim chuốc những ê chề xót xa
Biết là người chỉ thoáng qua
Mà sao đời bắt tim ta nhuốm sầu


Câu thơ cũ bóng Sầu Đâu
Lời thơ cũ xác hoa Ngâu não nùng
Ơn em kéo tiển giương cung
Trao riêng ta những chập chùng oan khiên


Ơi em đâu những niềm riêng
Từ mai có lẽ tìm quên thật rồi
Câu thơ lục bát riêng người
Mà lòng quặn những rối bời trái ngang


Ta về..
chiêu giữa mùi hương
Nghe em vương giữa Quế Khương, nồng nàn

Như con sâu chọn kén vàng
Em thành Bướm trắng quên ngày xưa đi

Ta; con sâu cũ.. ôm ghì
Kén xưa còn mãi những gì dấu yêu!


dlhk