Lời thơ anh khóc tình xưa



Đâu nhỏ hỉ chuyện tình thủa trước
Muôn vạn người uớc được bên nhau
Đã bao đôi mắt lạc màu
Khóc thương số phận, nuôi sầu trong tim


Anh vẫn cố đi tìm trở lại
Tiếng cười vui như mãi còn vương
Mình anh dõi bóng bên đường
Soi nghiêng bóng đổ uyên ương đâu rồi


Nghe trái tim ngậm ngùi rót lệ
Môi không cười có lẽ đã lâu
Còn nguyên tự đáy lắng sâu
Chân tình đâu dễ quên mau trong đời


Nhỏ vẫn thật xa vời lặng lẽ
Bút mực đâu thể vẽ nhỏ ơi
Chừng như có tiếng lá rơi
Anh nghe tim đập nhịp chơi vơi buồn


Nhỏ có biết, anh hờn số phận
Nhỏ có hay, anh giận tình duyên
Có lần như tưởng đã quên
Cuộc đời đưa đẩy chất thêm muộn phiền


Đã bao năm nỗi niềm tưởng lắng
Có câu thơ vương nắng vương mưa
Lời thơ anh khóc tình xưa
Mà như hỏi nhỏ.. thật ư, lẽ nào!


dlhk