Lời trái tim
Sỏi khô đổ lệ ngậm ngùi
Khi anh đọc lại những lời thơ xưa
Ngoài trời vương nhẹ bụi mưa
Hay tim anh khóc làm thơ em nhoà?
…
Thơ vờn trên những ngón tay
Đôi khi là nỗi đắng cay cuộc đời
Có khi là những tiếng cười
Và có lúc vương ngậm ngùi thở than
Vần thơ là tiếng khóc oan
Mỗi câu là giọt cường toan xoá mòn
Có câu vương nỗi giận hờn
Và câu kết thúc chập chờn như không
Hay thơ là chính nỗi lòng
Nói lên thương nhớ chờ mong bóng người
Thơ là từ ngữ vẽ vời
Đôi khi là thực, là chơi, ai tường
Thơ dài như dãy sông Tương
Bao nhiêu ý nghĩ.. đúc khuôn thành lời
Rộng ngàn như sóng biển khơi
Gom về chỉ hỏi người ơi! Sao đành?
dlhk
|