Mùa Đông và những cơn mưa



Mới qua Đông lá đã úa vàng
Cây buồn rũ cội dáng bâng khuâng
Cành khô phơi dáng mùa Thu cũ
Em đã qua đây vâng đã từng


Gió lùa mang cái lạnh về thêm
Anh vẫn nghe mơ rủ về tìm
Ngày xưa em nhỉ thơ mộng quá
Bây giờ.. có lẽ em đã quên


Mưa chiều xối ướt những lá khô
Giọt đọng, giọt rơi nối hững hờ
Ừ đó mà yêu mưa hoài mãi
Dẫu vẫn một mình trong bơ vơ


Mùa Đông mưa vẫn rớt mỗi chiều
Nhìn dáng cội Tùng trong cô liêu
Đã có lần qua anh tự hỏi
Mình tìm được gì trong chữ yêu?


Dlhk