Ảo ảnh lắng sâu
Trang thơ người vô tự
Ta đọc lời vô ngôn
Người buông dòng tuyệt thủ
Ta buốt nhói giữa hồn
Giữa thi, trăng, gió, bão
Ngôn tự người thờ ơ
Đành thôi tình hư ảo
Tan giữa trời mộng mơ
Lời đau, hờn trăn trối
Thơ ngang ngữa giăng sầu
Giấu lòng về muôn lối
Mà hỏi tình nay đâu
Phù vân ảo ảnh lắng sâu..
Ai đi khơi lại trong nhau ngở ngàng
Chẳng buồn như lúc thu sang
Mà nghe như rót tiếng oan ức lòng!
dlhk
|