Ngôn tự
Chẳng phải Liêu trai cũng hoá cuồng
Kinh - Thi - Phú - Kệ, rồi hoá xuông
Vần thơ kỳ ngộ ngày mới gặp
Người đi, ta ôm mãi vết thương
Người, là Hạc hay là Thư cưu
Mà sao lặng lẽ hót đợi chờ
Cho ta mòn mõi hoài nuối tiếc
Người đi, ta ôm mối ưu tư
Cứ ngở là Thi, Phú.. đồng âm
Nhưng thơ ta gieo lỡ cung Trầm
Cung Thương, cao ngất người lui gót
Ta về.. tiếc mãi mộng trăm năm
Mai về.. rồi nhớ mãi người ơi
Những mong là.. Phụng chữ Loan hồi
Phượng cầu hoàng, ngờ đâu lạc nhịp
Quán Sở - Lầu Tần, biệt ly phôi
Âu cũng là..
Văn kinh sử, vận phú thi
Cũng là tiễn gót Hạc qui cuối trời
Để giờ người Bắc, ta Đoài
Vần thơ trăn trở nhớ hoài phù vân!
dlhk
|