Oan khiên cuộc tình



Ru mãi ngàn sau những lời thơ
Đọng lên muôn ý tứ mong chờ
Viết lên muôn vạn niềm thương nhớ
Kết tụ về nhau dẫu chỉ mơ


Như ngàn cánh hạc vọng trời xa
Từng đường chim vẽ hẳn chẳng nhoà
Tương tư ta góp về giữ lại
Bóng ngàn cánh hạc giữa tim ta


Phù vân Người kết giữa cuộc đời
Giông bão ru thành tiếng lệ rơi
Tình thơ khắc khoải từng đêm vắng
Có dám hỏi tim nhớ một người


Có lẽ ngôn từ là nhân duyên
Cớ sao buốt giữa trái tim mềm
Cường toan Người nhỏ từng giọt xuống
Rửa hết uẩn tình chưa kết tên
..

Ngậm chi những tiếng oan khiên
Nỡ chi người nhốt niềm riêng về mình
Tránh ta từ ánh mắt nhìn
Giấu đi ngôn tự ẩn tình đành sao?


dlhk