Sỏi khô ngậm hờn



À ơi nhịp cũ dở dang
Coi như cũng cảnh bẽ bàng.. đành quên
Tình, là trái đắng không tên
Em, là vườn cấm cạnh bên vũng sầu!

..

Em là một giấc mộng xa
Lỡ gieo lên giấc ngủ ta một lần
Trần tình mộng mãi băn khuăn
Nên mơ chưa dứt mà tâm nhạt nhoà


Ầu ơ cũng cảnh trăng hoa
Ngày xưa em lỡ để ta mơ hoài
Đo cho ta biết trăng dài
Yêu cho ta biết u hoài trong thơ


Ầu ơ cũng chỉ là mơ
Soi câu thơ cũ ngu ngơ một thời
Trong thơ chỉ một bóng người
Mà sao mơ giấc để đời hư không


Nắng chiều soi những mênh mông
Đồi không mây trắng đồi trông ngẩn buồn
Gieo chi mộng cũ vào hồn
Sỏi khô cũng vẫn ngậm hờn cùng đau!


dlhk