Sỏi ngậm buồn



Ghé ngang những ngỏ đường xưa cũ
Cành khô không lá rũ.. ngậm sầu
Ôi người xưa cũ nay đâu
Sao không đứng lại cùng nhau một lần


Dẫm những hồn khô vụn dưới chân
Sỏi xưa vẫn đó nằm âm thầm
Giấu ḿnh từ bao giờ.. sỏi ngậm
Buồn, nhưng chẳng lần thay xác thân

C̣n em, sao nỡ để lạt màu
Vần thơ ngày cũ giờ nay đâu?
Lá rơi bàng bạc chiều Thu lạnh
Văng vẳng đâu đây tiếng sáo sầu


Vi vu như như gió đầu mùa
Thâm trầm như những vỡ ùa trong ta
Ngọt ngào như những cánh hoa
Điệu ru sáo cũ.. ngở là.. c̣n nguyên!


dlhk