T́nh ngàn sau
Anh vẫn chờ dù em chẳng về
Bên con đường rợp bóng hàng me
Hoa Phượng rơi kín con đường cũ
Em có về.. nghe lại tiếng ve
Anh vẫn chờ em như thủa nào
Buổi vào đời với những xôn xao
Tháng năm đi măi không c̣n nữa
Vẹn nguyên đâu đó những ngọt ngào
Anh vẫn chờ em đến cuối đời
Mạch ḷng không c̣n ư để khơi
Nhớ thương chỉ c̣n là sáo ngữ
Nguyên vẹn t́nh anh đối với người
Em nhỉ t́nh ngàn sau chưa nhoà
Dẫu ḿnh muôn thủa vẫn cách xa
Anh vẫn chờ em về để nói
Rằng t́nh ươm măi cũng nở hoa
Anh vẫn c̣n đây tấm ḷng son
Dẫu duyên không vẹn, nghĩa không tṛn
Ngàn năm sau nữa t́nh vẫn đẹp
Bởi anh hoài tựa cửa ngóng trông!
Dlhk
|