Vào đời
Có phải vì ta quá vội vàng
Mới vừa chạm ánh mắt bâng khuâng
Đem tình trao gởi không nhằm lúc
Chuốc hận về tim với ngở ngàng
Có phải chăng ta mơ quá xa
Ong vờn bướm đậu khắp vườn hoa
Ta con sâu nằm nguyên trong kén
Chuốc đau thương tự ái vỡ oà
Hay là vì ta quá tự tin
Mới chạm giao nhau ánh mắt nhìn
Nghe tình réo gọi từ xa thẳm
Quên mất thân mình chuốc rẻ khinh
Vâng chính vì tôi quá ngu si
Mới biết yêu thương, hiểu biết gì
Và đời ngơ ngẩn nhìn thiên hạ
Nên thua thiệt vì chẳng biết chi!
dlhk
|