Vệt nắng đời người



Vệt nắng tàn soi ngang khung cửa nhỏ
Mắt lặng im anh dõi mãi xa xăm
Trong trái tim thật bất ngờ oà vỡ
Khi đường soi chạm ánh mắt âm thầm


Rồi nắng cũng tàn rớt từng mảnh tả tơi
Như dòng đời qua nhanh trong nghiệt ngã
Em có nhìn đêm chuyển mình đi tới
Vây quanh đời là bóng tối trơ vơ


Chạm đời nhau là khoảng tối mờ xa
Em có ôm kín nỗi ngẩn ngơ tuyệt vọng
Khi bến tới, mình chẳng còn gì cả
Ngoài mất còn trong thế giới hư không


Nắng tàn,
..soi rớt bên hiên
Anh nghe yêu dấu dẫm thềm biệt ly
Rồi mai,
..chắc chẳng còn gì
Ngoài niềm thương tiếc
..người về thiên thu!


dlhk