Giấc mơ cũng nuối ngậm ngùi
Giấc mơ cũng nuối ngậm ngùi
Tuổi xanh bao kẻ chôn vùi chữ danh
Ngẫm như số phận, cũng đành.
Cầm bằng sa ngã cội, cành sao cam
Mẹ cha dạy: " Chớ tham quyền chức,
Chữ công danh tài thực tìm về"
Thày dạy con khỏi bến mê
Đời còn nhiều cảnh não nề do tâm
Từ dạo lớn bao lần quay bước
Tìm ngày xưa, nào được Thày ơi
Đường kinh đọc chẳng đủ hơi
Thân con chìm đắm mê chơi lún dần
Tạng kinh cũ; tu thân tích đức
Tuổi thơ con được vực ngó lên
Cảnh nào hương toả bát tiên
Mà nay đưa đẩy đến bên vũng lầy
Trong giấc mơ con đầy tiền kiếp
Bày rõ ra ôi nghiệp xót xa
Tắm sông Hằng tưởng đã nhoà
Trả sao cho hết đúng là: Nghiệp thân!
Bàn tay con giở lần số phận
Biết cội nguyên mà nhận chữ phiền
Kiếp sau nếu có sinh tiền
Tay lần kinh Phật não phiền hẳn thôi!
Mùa VuLan2001
Con may mắn còn Cha còn Mẹ
Cảm được ân, coi nhẹ dám sao
Phận con dẫu đặt thế nào
Cũng nào trả nổi công trào, nghĩa cao!
dlhk
|