Hư danh
Thày dạy con lánh sự đời
Về nơi cửa Phật mài dùi chữ Tâm
Đêm trăn trở mãi khi nằm
Trong đầu dấu hỏi: Thăng trầm qua chưa ?
Lặng im hết tuổi ấu thơ
Ngở rằng tim ngộ ghé bờ tịnh thanh
Ngờ đâu căn ấy chẳng thành
Bao năm đèn sách hư danh một lần
Học hoài hai chữ thiện căn
Vô vi nhuộm lấy tấm thân hững hờ
Tưởng làu được chữ hư vô
Kinh thơ lần mãi chuỗi khô chẳng mòn
Sân si trả mãi vẫn còn
Nợ nhân thế vẫn xoay tròn Người ơi
Nhang thơm hun khói tàn rơi
Tục thân về với cõi đời từ đây
Vào đời với nửa trái tim
Nửa kia dõi mãi vẫn tìm chưa ra
Hỏi trong nhân thế người ta
Đời ta đã kẻ nào qua, một lần?
dlhk
|