Bóng NgÜ©i Trên SÜÖng Mù

NhÃt Linh

Ÿ ngoài, Çêm tÓi nhÜ m¿c. Trong toa hång nhì, riêng tôi ngÒi ÇÓi diŒn v§i Tråch, m¶t ngÜ©i bån cÛ, tình c© g¥p vì cùng Çi m¶t chuy‰n xË MÜ©i næm trܧc, bån tôi còn là m¶t ngÜ©i cÀm lái xe lºa, cÛng hàn vi nhÜ tôi; bây gi© g¥p nhau trong toa hång nhì, hai ngÜ©i cùng ngåc nhiên và cùng mØng cho nhaø

Lúc nói chuyŒn, tôi thÃy bên cånh bån có cái h¶p khäm rÃt ÇËp, liŠn cÀm lÃy xem, rÒi tình c© mª h¶p ra; bån tôi nhÜ có š không b¢ng lòng, nhÜng vì n‹ tôi nên không nói gì. Tôi nhìn vào h¶p thÃy rÃt lå: h¶p bÎt kín, ª trong có m¶t con bܧm rÃt to, hai cánh Çã xÖ xác. Tôi hÕi bån:

- Con bܧm này vùng tôi thÜ©ng thÃy luôn, quš gì mà anh gi» cÄn thÆn th‰ này?

- Vâng, bܧm thÜ©ng, nói cho Çúng thì chính là m¶t con ngài, nhÜng ÇÓi v§i tôÎ..

VØa nói ljn ÇÃy, xe rÀm rÀm Çi qua m¶t cái cÀu s¡t. Bån tôi l¡ng tai nghe rÒi nói:

- Xe Çi qua cÀu N.G.. Tôi b¡t con bܧm chính ª gi»a cái cÀu này Çã mÜ©i næm naœ..

ThÃy bån có vÈ khác, tôi Çoán có chuyŒn gì, liŠn hÕi:

- Con bܧm này ch¡c cÛng có s¿ tích gì Çâ›

- Vâng, nhÜng s¿ tích buÒn... chuyŒn Çã ngoài mÜ©i næm: mÜ©i næm trܧc Ƕ anh Çi Saigon thì tôi còn là anh cÀm lái tÀu hÕa. Chính Ƕ Ãy tôi chåy con ÇÜ©ng này, tình cänh tôi Ƕ Ãy anh Çã rõ.

- CÛng nhÜ tình cänh tôÎ..

- NhÜng có m¶t viŒc tôi không nói anh hay là Ƕ Ãy tôi có lÃy m¶t ngÜ©i v®, nhÜng giÃu nhà, giÃu m†i ngÜ©i, giÃu anh. Chúng tôi sÓng trong tình cänh nghèo kh° mà thÆt lÃy làm sung sܧng. NhÜng vì cänh nghèo, vì nhà tôi không quen chÎu ÇÜ®c kham kh° nên ngÜ©i m¶t ngày m¶t y‰u dÀn.

VŠ sau nhà tôi bÎ bÎnh n¥ng mà tôi thì vÅn phäi Çi làm, không ai trông nom ª nhà. M¶t Çêm nhà tôi y‰u quá ngÃt ngÜ©i Çi mÃy lÀn, mà chính Çêm Ãy là Çêm tôi ÇÜ®c ông Chánh cº Çi cÀm lái chuy‰n xe riêng chª quan Toàn QuyŠn. ThÆt là m¶t dÎp rÃt hay cho tôÎ NhÜng tôi bi‰t không th‹ nào Çi ÇÜ®c, liŠn vào kêu v§i ông Chánh, nói là v® Óm. Ông Chánh ÇÆp bàn ÇÆp gh‰, g¡t:

- Tôi không bi‰t! M¶t là mÜ©i gi© Çêm nay anh phäi có m¥t ª ga, hai là tØ gi© này trª Çi anh ÇØng bܧc chân t§i Çây n»a. Thôi anh ra!

L©i ông Chánh nói quä quy‰t, tôi phân vân không bi‰t nghï ra sao: lúc vŠ nhà, ngÒi ª ÇÀu giÜ©ng, nhìn ljn v® m§i bi‰t r¢ng không Çi ÇÜ®c, dÀu có mÃt viŒc làm cÛng không cÀn.

Nhà tôi thÃy tôi có vÈ lo nghï, hÕi nguyên c§ vì sao, tôi liŠn Çem viŒc Ãy k‹ låi cho nhà tôi nghË Nhà tôi nghe xong, vÈ m¥t tÜÖi h£n lên bäo tôi r¢ng:

- Th‰ cÆu Çi chÙ! ViŒc gì phäi ngÀn ngØ! Tôi không viŒc gì Çâu, Çã thÃy Ç« nhiŠu. ChiŠu mai vŠ mua cái gì làm quà cho tôi ÇÃy.

Tôi thÃy nhà tôi cÜ©i nói vui vÈ, tôi v»ng tâm, thay quÀn áo ra gå ñ‰n ga Çúng mÜ©i gi©. NhÜng khi cho xe chåy rÒi, tôi m§i thÃy lo, tôi m§i bi‰t là tôi liŠu. Lúc Çó tôi có cái cäm giác lå l¡m: hình nhÜ tôi Çi th‰ này, lúc vŠ ch¡c không nhìn thÃy m¥t v® tôi n»a. Tôi cÓ ÇÎnh trí Ç‹ cÀm máy, nhÜng chÌ ÇÜ®c m¶t lúc thôÎ

B‡ng cä chuy‰n xe lºa nghiêng vŠ m¶t bên, rÒi l¡c lÜ nhÜ muÓn ǰ. NgÜ©i "ét" cûa tôi v¶i bÕ cái xÈng xúc than, níu lÃy tôi nói:

- Ô hay! hôm nay ông làm sao th‰? Ch‡ Ãy ÇÜ©ng cong nguy hi‹m th‰ mà ông không hãm máy. Ông ngû à?

Tôi không ngû nhÜng ngÜ©i tuy ª Çây mà trí còn nghï ljn ngÜ©i v® n¢m Ç®i ch‰t m¶t thân, m¶t mình trong gian nhà nhÕ kiå M¡t tôi hoa lên, mÒ hôi ra ܧt ÇÅm cä ngÜ©i.

Xe Çi vào khe núi, h‰t cao låi xuÓng thÃp nhÜ có vÈ nh†c nh¢n. Tôi thò ÇÀu ra cºa nhìn th£ng trܧc m¥t, nhÜng Çêm Ãy sÜÖng mù ÇÀy tr©i, không nhìn rõ gì cä, chÌ m¶t màu tr¡ng xóa dܧi ánh hai cái Çèn ª ÇÀu toå B‡ng tôi thÃy... rõ ràng, tôi thÃy in trên sÜÖng mù m¶t cái hình ngÜ©i Çàn bà m¥c áo r¶ng ÇÙng dang taœ Tôi døi m¡t tܪng mình trông hoäng, nhÜng không, hình ngÜ©i Çàn bà vÅn ÇÃy. Tôi g†i ngÜ©i "ét" låi cºa toa, bäo ông ta nhìn rÒi hÕi:

- Bác có thÃy gì không?

VØa nói xong hình ngÜ©i vøt bi‰n mÃt. Bác "ét" thò ÇÀu ra và bäo tôi:

- ChÌ thÃy sÜÖng mù! ông låi mê ngû rÒi.

- Không rõ ràng tôi thÃy có hình ngÜ©i Çàn bà in trên sa mù nhÜng vØa bi‰n mÃt.

NgÜ©i "ét" cÜ©i ra vÈ không tin, lÃy xÈng xúc than cho vào lò, còn tôi vÅn ÇÙng nguyên ch‡ cÛ Çæm Çæm nhìn th£ng trܧc m¥t. ñÜ®c m¶t lát, hình ngÜ©i Çàn bà låi hiŒn ra, lÀn này rõ ràng hÖn, hai tay ngæn th£ng nhÜ muÓn ngæn ÇÜ©ng không cho xe chåy lên n»a.

Tôi g†i ngÜ©i "ét" nhÜng bác ta làm b¶ không nghe thÃy cÙ c¡m ÇÀu xúc than cho vào lò. Tôi bi‰t tôi không mê, tôi bi‰t là cái hình ngÜ©i Ãy có thÆt, mà ai cÛng phäi thÃy. Tôi ljn cÀm lÃy tay bác "ét" kéo bác ra xem rÒi bäo, cä quy‰t:

- Nhìn xem!

Bác ta há hÓc mÒm giÜÖng to Çôi m¡t, hÓt hoäng nói:

- Lå thÆt!... ma ông å!

Xe ti‰n ljn Çâu, cái hình ngÜ©i låi ljn ÇÃy, có lúc m©, lúc rõ, lÖ lºng gi»a lÜng tr©i.

RÒi cái hình ngÜ©i Ãy vÅy hai tay m¶t cách thong thä, nhÜ có š bäo chúng tôi ÇØng ti‰n lên n»a, có s¿ gì nguy hi‹m.

Tôi bäo bác "ét":

- Bác này, có s¿ gì lå s¡p xäy rå

- Vâng, sao cái hình låi nhÜ lÃy tay làm hiŒu bäo ta ÇÙng låi.

Cái hình ngÜ©i trܧc còn vÅy tay thong thä, sau vÅn thÆt nhanh nhÜ ngÜ©i tÕ š thÃt v†ng, vì bäo chúng tôi mà chúng tôi không nghË

- Hay ta dØng xe låi xem sao, ch¡c là ma!

- Không ÇÜ®c, t¿ nhiên vô c§.

Còn tôi lúc bây gi© hai tai ù nhÜ ngÜ©i mÃt trí khôn: tôi væng v£ng nghe có ti‰ng ngÜ©i ª thÆt xa ÇÜa låi, ti‰ng m¶t ngÜ©i Çàn bà bäo tôi:

- ñ‡ låi! ñ‡ låi!

Tôi l¡ng tai, tay n¡m ch¥t lÃy cái "phanh" nhÜ ÇÎnh hãm rÒi låi không hãm.

M¶t lát, tôi låi nghe thÃy ti‰ng ngÜ©i Çàn bà, rõ hÖn lÀn trܧc, giøc tôi:

- Hãm låi! Hãm ngay låi!

Lúc bÃy gi© tôi không bi‰t gì n»a, nh¡m m¡t hãm phanh låi thÆt månh. Các toa rùng m¶t cái, bánh xe kêu rít lên trong Çêm thanh v¡ng. Xe chåy tØ tØ m¶t quãng rÒi LJ h£n. Tôi chÜa kÎp bܧc xuÓng, Çã thÃy ngÜ©i "x‰p tanh" cÀm Çèn lên hÕi:

- ViŒc gì th‰?

Tôi luÓng cuÓng không bi‰t trä l©i làm sao, vì nói thÆt ai tin mình. Tôi trä l©i m¶t cách mÆp m©:

- Ch¡c có s¿ gì lå. ñ‹ tôi cÀm Çèn Çi xem Çã.

Lúc bÃy gi© mÃy ông quan hÀu quan Toàn QuyŠn cÛng vØa ljn, rÒi thÃy lå, Çi theo chúng tôÎ VØa Çi ÇÜ®c m¶t quãng thì nghe trܧc m¥t có ti‰ng nܧc chäy Àm Àm. Tôi ÇÎnh tâm m§i nh§ ra r¢ng Ço' là cÀu N.G..

MÃy Çêm Ãy mÜa lÛ, nܧc ch¡c chäy xi‰t, nên m§i réo to nhÜ vÆy. ñ‰n b© sông, giÖ Çèn lên soi, mÃy ngÜ©i ÇŠu kinh hoäng: cái cÀu N.G. bÎ nܧc nguÒn chäy vŠ xoáy gÅy làm ÇôÎ

M¶t tí n»a, n‰u không hãm kÎp thì cä m¶t chuy‰n xe riêng chª quan Toàn QuyŠn Çâm nhào xuÓng sông sâu, ch¡c không sÓng sót m¶t ai; tܪng không có cái tai nån nào ghê g§m hÖn, th‰ mà chính vì tôi nên m§i không có cái tai nån Ãy. Tôi ÇÙng ngÄn ngÜ©i không hi‹u sao cä.

NgÜ©i "x‰p tanh" mØng cuÓng quít, hÕi tôi:

- Sao ông bi‰t mà hãm?

- Tôi cÛng không hi‹u.

MÃy ngÜ©i quan hÀu có vÈ mØng l¶ ra m¥t, xúm xít quanh tôi hÕi dÒn, tôi không bi‰t trä l©i ra sao, m¶t lát, m†i ngÜ©i ÇÙng giãn ra, quan Toàn QuyŠn ljn, ngài không nŠ tôi là ngÜ©i lao Ƕng, trong lúc mØng quá, ngài giÖ tay b¡t tay tôi, cái bàn tay ÇÀy bøi than, rÒi ngài tÕ l©i khen.

Tôi ch¡c rÒi sau th‰ nào cÛng ÇÜ®c tr†ng thܪng, nhÜng tr†ng thܪng lúc Çó ÇÓi v§i tôi cÛng nhÜ không. Tôi chÌ nghï ljn nhà tôi ª nhà, không bi‰t ra sa† Tôi Çi trª låi và thoáng thÃy cái gì bám ª cái Çèn Ç‹ ÇÀu toa, nhìn kÏ thì ra m¶t con bܧm thÆt to, vܧng vào Çen, ÇÜÖng ÇÆp cánh Ç‹ tìm ÇÜ©ng thoát. Chính là con bܧm trong cái h¶p này Çâœ

Trông thÃy con bܧm tôi thÓt nghï ra ngaœ Chính phäi rÒi, chính cái hình ngÜ©i Çàn bà lúc nãy là cái bóng con bܧm này in lên trên sÜÖng mù, ÇÀu con bܧm là ÇÀu hình ngÜ©i mà hai cánh con bܧm ÇÆp là hai cái tay ngÜ©i vÅy.

Tôi b¡t con bܧm rÒi ÇÎnh thä cho nó bay Çi, sau nghï con bܧm Çã giúp mình ÇÜ®c viŒc, nên gi» låi làm k› niŒm. Tôi nhìn vào ÇÒng hÒ trong toa, thÃy kim chÌ Çúng hai gi© Çêm...

Hôm sau tôi vØa vŠ t§i c°ng nhà thì th¢ng nhÕ chåy ra báo tin nhà tôi mÃt, mÃt vào khoäng m¶t gi© Çêm quå

Tôi không hay tin nhäm; tôi ch¡c Çó chÌ là m¶t s¿ tình c©, m¶t s¿ ngÅu nhiên, nhÜng tôi vÅn yên trí r¢ng linh hÒn nhà tôi Çã nhÆp vào con bܧm này Ç‹ phù h¶ cho tôi tránh ÇÜ®c tai nån hôm Ãy. NhÜng tránh ÇÜ®c tai nån mà làm gì, tôi thoát ÇÜ®c thân tôi mà làm gì, giÀu sang phú quš bây gi© ÇÓi v§i tôi cÛng nhÜ không, tôi cÛng chÌ nhÜ con bܧm này, xác ÇÃy mà hÒn tÆn Çâu Çâø

Bån tôi k‹ xong câu chuyŒn, ÇÆy cái h¶p khäm låi, rÒi låi thÅn th© nói:

- Bây gi© chÌ còn låi cái xác bܧm không hÒn!