Việt Nam: Năm 2005 Lạc Quan Mà Vẫn Run
Phạm Trần


Nhà nước chiếu hào quang vào mắt nhân dân
Hoa Thịnh Đốn.- Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam vừa vẽ ra bức tranh lạc quan phấn khởi trong xây dựng và phát triển cho toàn xă hội để bước vào năm 2005, năm cuối cùng của kế hoạch kinh tế 5 năm, và năm sẽ tổ chức Đại hội đảng lần thứ X.
Nhưng sự tồn tại ngày càng lớn mạnh của phe bảo thủ trong Đảng đang t́m cách ḱm hăm không cho “mở cửa” quá đà v́ sợ mất quyền lợi đan xen với tham nhũng, quan liêu, lăng phí và sự sa sút đạo đức, kỷ cương và phẩm chất của đội ngũ cán bộ, đảng viên có thể sẽ ḱm hăm đà phát triển.


KINH TẾ - XĂ HỘI


Trước hết, chúng ta hăy nghe một số viên chức then chốt Nhà nước khoe thành tích của Việt Nam năm 2004:
Sáng 31/12/2004, tại Hà Nội, Lê Mạnh Hùng, Tổng cục trưởng Tổng cục Thống kê cho biết: Trong năm 2004, nền kinh tế Việt Nam “Vẫn giữ được tăng trưởng ổn định và đạt tốc độ tăng trưởng cao.
Tổng sản phẩm trong nước năm 2004 tính theo giá năm 1994 tăng 7,7% so với năm 2003, cao hơn 0,1 điểm % so với ước tính vào cuối tháng 9/2004.” (Thông tấn Xă Việt Nam, TTXVN)


Hùng nói với các Nhà báo : “ Những kết quả đạt được về phát triển kinh tế-xă hội trong năm 2004 đă tạo đà thực hiện các mục tiêu phát triển kinh tế-xă hội năm 2005 với mức tăng trưởng GDP 8,5% và kế hoạch 5 năm 2001-2005. Tuy nhiên, trong thời gian tới, chúng ta cần tập trung vào nâng cao chất kinh tế và hiệu quả sản xuất xă hội, tăng sức cạnh tranh của các doanh nghiệp trên thị trường trong nước và xuất khẩu để có thể hội nhập kinh tế quốc tế và khu vực một cách chủ động hơn, chuẩn bị tốt cho việc tham gia Tổ chức Thương mại thế giới (WTO, World Trade Organization).”


Việt Nam hy vọng sẽ gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới vào cuối năm nay (2005) trong kỳ họp tại Hồng Kông, nhưng từ nay đến đó Việt Nam phải làm rất nhiều việc và việc nào cũng đ̣i hỏi Nhà nước Cộng sản phải làm đúng như cam kết sẽ kư , đáng quan tâm hơn cả là ngay thẳng trong thuế quan, công bằng đối xử giữa các Doanh nghiệp Nhà nước (DNNN) và các Nhà đầu tư nước ngoài và nhất định không được bù giá thua lỗ cho các hàng hoá của Việt Nam phải cạnh tranh với hàng cùng loại của nước ngoài.


Trong khi đó, tại cuộc họp báo cuối năm tại Sài G̣n ngày 30-12-04, Phan Văn Khải, Thủ tướng Chính phủ đă băn khoăn: “ Nhiệm vụ năm 2005 là rất nặng nề, nếu tốc độ tăng trưởng không đạt được hơn 8,5% th́ mục tiêu của kế hoạch 5 năm (2001-2005) sẽ không đạt được, do đó việc thực hiện Nghị quyết Đại hội IX cũng không đạt, mà nghị quyết thực hiện không đạt th́ năm 2006 "bước vào Đại hội X sẽ mất khí thế".”


Theo tường thuật của báo Thanh Niên th́ Khải đă : “Đặc biệt nhấn mạnh đến việc giảm chi phí trung gian để nâng cao chất lượng tăng trưởng, bảo đảm cho nền kinh tế có tính cạnh tranh. Ông lưu ư rằng cuối năm 2005, ta gia nhập WTO, khi đó phải làm ăn ṣng phẳng với 150 nước. Nếu giỏi th́ chúng ta sẽ bán được hàng sang 150 nước, nếu chúng ta dở th́ chúng ta sẽ thua, v́ hàng hóa 150 nước sẽ tràn ngập ở nước ta.”


Nhưng không phải chỉ phải lo TWO mà thôi, Việt Nam c̣n phải đối phó với “trận giặc xâm lăng kinh tế” vô tội vạ của đàn anh Trung Hoa và của các nước trong khu vực đổ vào thị trường nội địa.


Lạc Long báo động điều này trên báo Sài G̣n giải phóng trong số ra ngày 31/12/2004: “Mặc dù kết thúc năm 2004 với những chuyển biến khả quan, các nhà kinh tế đă vẫn dự báo năm 2005 Việt Nam tiếp tục phải đối mặt với nhiều thách thức mới. Xuất khẩu nhiều mặt hàng nông sản trong đó có gạo, tiêu, điều, vẫn trong điều kiện sức cung đang vượt cầu, và tiềm ẩn nhiều biến động bất ngờ.”


Long viết tiếp : “Thị trường cạnh tranh ngày càng trở nên gay gắt do nhiều mặt hàng của ta đang giảm ưu thế so với mặt hàng cùng loại của các nước láng giềng. Những thị trường trọng điểm, trong đó có thị trường châu Âu, nhất là thị trường Mỹ ngày càng khó tính hơn và chứa đựng nhiều yếu tố khó dự đoán. Việc giảm thuế nhiều mặt hàng theo hiệp định Trung Quốc - ASEAN, trong đó có nhiều mặt hàng quan trọng sẽ khiến cho hàng hóa của các nước ASEAN và Trung Quốc tràn ngập thị trường và đẩy các sản phẩm trong nước vào thế tiến thoái lưỡng nan.”


Ngoài các mặt hàng tốt và giá lại rẻ hơn hàng cùng loại sản xuất trong nước, các nước trong khu vực c̣n muốn giữ chân khách hàng bằng nhiều mặt hàng mới và giá rẻ hơn trong khi sản phẩm trong nước lại thua kém cả phẩm và lượng. V́ vậy Lạc Long khuyến cáo các doanh nghiệp nội địa : “ Thách thức cũng chính là cơ hội để các doanh nghiệp Việt Nam nh́n rơ ḿnh hơn và phải thực sự vào cuộc nếu muốn tồn tại. Đây là những thách thức để phát triển. Những diễn biến phức tạp của thị trường nông sản thế giới giúp các nhà hoạch định chính sách nh́n ra nhiều điều trong việc chuyển dịch cơ cấu kinh tế, thông tin dự đoán t́nh h́nh thị trường và tăng cường xúc tiến thương mại..... Việc cắt giảm thuế thực hiện thị trường tự do cũng giúp chúng ta tiến thêm một bước trong việc dứt bỏ cái đuôi bao cấp, hành chính, tạo điều kiện tham gia cạnh tranh lành mạnh, có hiệu quả.”


”Thách thức lớn nhưng cơ hội cũng lớn. Vấn đề c̣n lại là chúng ta vượt lên trên nó để thích nghi và tận dụng cơ hội như thế nào. Quả bóng đang nằm trong chân các doanh nghiệp.”


Các Doanh nghiệp cũng lại do Đảng, Nhà nước làm chủ trực tiếp hay kiểm soát gián tiếp như trong trường hợp các doanh nghiệp Tư nhân hay đầu tư hỗn hợp giữa Nhà nước với nước ngoài nên “quả bóng” thật sự cũng nằm ngay trong chân Đảng và Nhà nước.


Nhưng liệu Đảng có dám dứt khoát “mở cửa” toàn diện như đă hứa từ năm 1986 hay vẫn “nửa kín nửa hở” như hiện nay làm nản ḷng nhà đầu tư nước ngoài? Bộ trưởng Kế họach – Đầu tư Vơ Hồng Phúc xác nhận trở ngại này trong cuộc họp báo ở Sài G̣n (30-12-2004) : “Môi trường đầu tư nước ta hiện nay được cộng đồng thế giới xếp thứ 4 của châu Á (sau Trung Quốc, Ấn Độ và Thái Lan). Tuy nhiên, môi trường đầu tư của chúng ta vẫn c̣n chưa b́nh đẳng: dùng một số biện pháp khống chế đầu tư một số ngành, chưa b́nh đẳng trong việc sử dụng đất đai cũng như một số thủ tục về thuế, hải quan... Điều đó đang làm cản trở tốc độ tăng trưởng.”

Nhưng ai, cơ quan nào trong Đảng đă dựng lên những chướng ngại vật để ngăn chặn đà hội nhập và phát triển – cạnh tranh với thế giới ? Đảng CSVN chủ trương đất đai là của toàn dân nhưng do Nhà nước quản lư để việc sử dụng được công bằng và đem lại phúc lợi cho toàn dân nhưng bây giờ lại có chuyện “nắm giữ” đất chung làm của riêng th́ ai trong Đảng đang làm chuyện này ?
Rồi đến chuyện mỗi cơ quan tự đặt ra những thủ tục hành chính rườm rà để kiếm tiền đút túi như các khoản phụ thu không có trong luật lệ th́ ai có trách nhiệm phải chận đứng, chấm dứt để khỏi mất ḷng dân, làm chậm đà phát triển ? Ngoài Đảng và Nhà nước ra th́ ai có quyền, vậy mà chính Bộ trưởng Vơ Hồng Phúc lại kêu trước sự hiện diện của Phan Văn Khải và một số Bộ trưởng khác th́ chắc là phải có “thế lực đen” nào cao hơn cả Thủ tướng ?


Nguyễn Hồng Phúc chỉ nói bâng quơ theo lối thuật lại của tờ Thanh Niên : “Tuy nhiên, ông cũng chân thành lưu ư rằng muốn làm được chuyện đó th́ các cơ quan báo chí "phải ngon mới được", v́ nếu "không ngon" th́ rất dễ có những bài báo viết phục vụ cho việc đấu đá nội bộ.”


Tại sao chuyện “mở cửa” là chủ trương của đảng, của nhà nước để hội nhập và để phát triển mà lại c̣n có những “ông kẹ” dám đứng ra gác đường lấy xâu kiểu ngày xưa như thế mà Chính phủ không làm ǵ được, phải gọi báo chí tiếp tay tố cáo ?


Phan Văn Khải thành thật thổ lộ sự bất lực của ḿnh trước các “thế lực ông kẹ này”, theo như báo Thanh Niên tường thuật : “Thủ tướng khen ngợi các nhà báo nêu cao tinh thần trách nhiệm, "lặn lội điều tra như công an" để phát hiện những sai trái, tiêu cực, viết những bài điều tra chính xác, giúp Chính phủ kịp thời xử lư, chỉnh đốn, làm trong sạch bộ máy. "Nếu như báo chí phát hiện kịp thời, các cơ quan của chính phủ xử lư kịp thời th́ sẽ không có chuyện ai muốn làm ǵ th́ làm".


”Ông trở nên buồn rầu: "Tiêu cực, nhũng nhiễu, tham nhũng, chúng ta nói rất nhiều, nhưng không làm được nhiều để ngăn chặn". Bất ngờ, ông đề nghị: "Báo chí với Chính phủ phải tuyên chiến với tệ nạn này". Ông cho rằng nước ta tuy chưa có những đường dây tham nhũng lớn lấy tiền từ Chính phủ, từ vốn ODA (Ghi chú : Official Development Assistant: Nguồn tài chính trợ giúp phát triển từ Chính phủ nước ngoài cho Chính phủ Việt Nam) để chia nhau, nhưng nạn tham nhũng đang rất nhức nhối. Nhưng không chỉ có tham nhũng. Thủ tướng kể: "Đồng chí Vũ Khoan (Phó thủ tướng) từng phát biểu rằng đi đổi khai sinh cho cháu nội cháu ngoại cũng không dễ. C̣n đồng chí Trần Xuân Giá (cựu Bộ trưởng Bộ Kế hoạch - Đầu tư) đăng kư kết hôn cho con, vợ đồng chí phải đi tới đi lui đến 9 lần mà vẫn không xong. Các bộ trưởng của Chính phủ c̣n bị nhũng nhiễu như vậy, đối với những người dân lành đi chân đất th́ sao ? Tất nhiên bộ máy của chúng ta không phải 100% hư hỏng. Nhưng bộ phận hư hỏng th́ hạch sách dân chúng, đến gia đ́nh chính sách, đến gia đ́nh có công cũng không từ. Để những người đó trong bộ máy th́ cơ đồ của chúng ta sẽ ra sao ? Tôi đề nghị các đồng chí làm rất mạnh".


”Trở lại chuyện tiêu cực trong bộ máy, Thủ tướng đề nghị các nhà báo "đi sâu nghiên cứu" cho đến phường, xă. Ông nói: "Cán bộ lúc nào cũng kêu lương thấp, nhưng nhiều người chỉ đến trụ sở mỗi ngày 1- 2 tiếng đồng hồ. Khi dân cần th́ ổng đi đám giỗ, đám cưới, đi nhậu. Các đồng chí t́m hiểu xem mấy ổng làm mỗi ngày mấy tiếng. Ông nào chu đáo với dân th́ đề nghị khen, c̣n ông nào ăn nhậu bỏ bê công việc th́ phải trừng phạt chứ". Ông nói tiếp: "C̣n công an, xă phường thôn ấp nào cũng có, nhưng ăn trộm ăn cắp, x́ ke ma túy cũng tràn lan. Ngay cả chỗ tôi ở (quê Thủ tướng Phan Văn Khải ở Củ Chi), ấp nào cũng ấp văn hóa, nhưng ăn cắp quá trời luôn. Đến chính tôi nuôi cá trong ao cũng bị ăn trộm. Ấp văn hóa th́ phải không có x́ ke ma túy, không có trộm cắp, không giành đất giành đai chứ ! Rất mong báo chí góp sức làm lành mạnh hóa xă hội".


VAI TR̉ QUÂN ĐỘI?


Không ai biết rơ “Thế lực đen” nào đang đứng sau sau hàng rào cản để kiếm lợi, nhưng Quân đội là một trong những thành phần kinh tế mạnh nhất ở Việt Nam hiện nay. Vậy Quân đội làm kinh tế cho ai và làm như thế nào th́ đă có nhiều thắc mắc nêu ra tại kỳ họp thứ 6 ở Quốc hội ( từ 25-10 đến 3-12-2004. Nhiều Đại biểu đề nghị Quốc hội phải có Luật cho Quân đội làm kinh tế chứ không phải muốn ai làm cũng được.


Trong cuộc trả lời ở Quốc Hội, Phạm Văn Trà, Đại tướng, Bộ trưởng Quốc pḥng nói : “Tôi đồng ư với ĐB Quốc hội nên có điều luật Quân đội làm kinh tế. Trong dự thảo Luật Quốc pḥng chưa có điều quy định quốc pḥng làm kinh tế. Quân đội làm kinh tế cũng phù hợp với bản chất, truyền thống của quân đội ta.” (Tài liệu Quốc hội, 22-11-2004)


Theo Trà th́ :” Hiện nay quân đội có 19 khu kinh tế ở phía Bắc, Tây và Tây Nam, 336 bệnh xă quân dân y kết hợp, 70 DN (Doanh nghiệp) quốc pḥng sản xuất, kinh doanh. Nhưng công suất sử dụng mới đạt khoảng 20%. C̣n dư 80% công suất nếu không làm th́ DN quốc pḥng sẽ gặp khó khăn! Hơn nữa, nếu không làm sẽ không duy tŕ được sản xuất, khi cần đến sẽ không có công nghiệp quốc pḥng.”


Trà kể tiếp: “Ngay bệnh viện quân đội, vừa qua quốc pḥng phải đầu tư hơn 100 tỷ để mua máy móc. Đầu tư chỉ có mức độ, phải làm kinh tế để đầu tư vào bệnh viện quân đội, ở cả khu vực và quân khu. Hơn 300 bệnh xá, thuốc men quân đội chỉ bảo đảm 20%, c̣n 80% phải lấy nguồn từ làm kinh tế để mua cấp thuốc, phục vụ dân...”


“Tại TP.HCM, Tân Cảng hiện là một trong những cảng mạnh nhất của khu vực! Có thể nói là hiệu quả! Vừa qua, Chính phủ cho di chuyển ra ngoài, xây dựng 650 m cầu cảng không có xin Nhà nước đồng nào! Anh em tự làm, tự sản xuất, lăi đó đem ra đầu tư! Cũng đóng thuế đầy đủ cho Nhà nước, cho địa phương! Hay Công ty viễn thông quân đội (Viettel), Nhà nước và quân đội chỉ đầu tư 50 tỷ đồng, c̣n lại vay bên ngoài, làm ăn có hiệu quả sẽ trả lại. Vừa qua, đă làm có hiệu quả, cạnh tranh rất lành mạnh giữa viễn thông quân đội với nhà nước.”


“Cho nên phải làm kinh tế, nếu không làm kinh tế th́ rất khó khăn! Riêng về quân đội làm kinh tế buôn bán chúng tôi kiên quyết không cho! Tới đây, tất cả đơn vị buôn đi bán lại là dẹp, giải tán, thu xếp lại! Thế c̣n những đơn vị làm kinh tế hoàn toàn th́ theo chỉ đạo của Chính phủ, quân đội sẽ từng bước cho cổ phần hoá giống như DN nhà nước.”


Nhưng sẽ cổ phần hoá kiểu nào, dân 30 – Quân đội 70 như các Tổ chức Đảng đang làm cổ phần để vẫn giữ vai tṛ quyết định tại mỗi Doanh nghiệp hay 50/50 để thành lập Ban Giám đốc hỗn hợp mới là điều đáng nói.


Hiện nay các vùng kinh tế do Quân đội làm chủ được coi là vùng “bất khả xâm phạm” nên một số Đại biểu Quốc hội mới đ̣i khép đội ngũ có súng đạn này vào Luật !

MŨI CẢN TRƯỚC MẶT


Nhưng không phải chỉ có Lực lượng Quân đội làm kinh tế mà cả Bộ máy Nhà nước cũng làm kinh tế nên thua lỗ, nợ nần mới khó đ̣i. Chỉ riêng khoản 11 ngàn Tỷ đồng lăng phí từ các chương tŕnh Xây dựng Cơ bản từ năm 2000 đến giờ vẫn c̣n là chuyện Nhà nước “đi ṃ kim dưới đáy biển”. Những chuyện “kỳ đà cản mũi” khác tuy nhỏ nhưng tràn lan trong guồng máy như tham nhũng lẻ tẻ, vô kỷ luật, ăn bớt, ăn gian và những tệ nạn xă hội ma túy, mại dâm, buôn người, HIV-AIDS nhan nhản khắp nơi khắp chốn th́ chưa biết đến bao giờ mới giải quyết được.
Báo cáo cuối năm của các viên chức Nhà nước chỉ nói chung chung ba phải không đưa ra biện pháp nào cụ thể!


Một vấn nạn khác là nạn “bàn giấy con rùa” của nền hành chính Việt Nam có từ lâu vẫn chưa giải quyết được c̣n là gánh nặng cầm chân phát triển của Việt Nam. Trong diễn văn trước Đại hội toàn quốc của ngành Tư pháp ở Hà Nội ngày 4-1-2005, Phan Văn Khải chứng minh:” Cuối năm 2003, Chính phủ nợ trên 100 nghị định, có luật rồi nhưng nghị định làm không kịp. Cuối năm 2004, Chính phủ cũng họp tại TP.HCM, tất cả các văn bản thi hành luật và các văn bản cần ban hành và chương tŕnh công tác của Chính phủ đạt 77%, tiến bộ hơn mọi năm. Thực sự làm được nhiều cũng do đôn đốc, kiểm tra, cự nự nhau nên quư III/2004 mới làm khá hơn, chứ quư I, II không làm được bao nhiêu!” (ViệtNamNet, 4-1-2005)


Khải nói tiếp : “ Cũng xin nói với các đồng chí, các khâu của Bộ Tư pháp c̣n chậm trễ quá! Ở dưới các sở chắc cũng kiểu như vậy! Bởi v́ văn bản tôi muốn kư được là phải qua thẩm định của Bộ Tư pháp. Các đồng chí không thẩm định tôi đâu kư được! Công việc của khối hành pháp rất nhiều, riêng văn bản vào Chính phủ mỗi năm 15 vạn, ra gần 10 vạn. Nghị định, văn bản pháp quy b́nh quân mỗi ngày Thủ tướng, Phó Thủ tướng kư văn bản phải thi hành là 1,4 văn bản. Muốn kư được 1 văn bản, bộ tŕnh, lấy ư kiến các bộ, qua Bộ Tư pháp thẩm định, lên Văn pḥng Chính phủ, tốn rất nhiều thời gian, qua rất nhiều cuộc họp.”


“Tôi đề nghị với các đồng chí muốn thẩm định nhanh các văn bản quy phạm pháp luật, trong quá tŕnh các bộ làm, trong quá tŕnh các sở xây dựng th́ cán bộ tư pháp phải nhảy vào từ đầu. Chúng ta góp ư kiến từ đầu, cho nên về tới bộ, tới sở, căn bản đă thống nhất, c̣n ư kiến khác nhau phải xin ư kiến thủ trưởng cơ quan, như bộ trưởng hay giám đốc sở. C̣n khác ư kiến nhau nữa mới xin ư kiến Chính phủ và Thủ tướng. Làm vậy mới nhanh được! Chứ c̣n về tới cơ quan, mấy ông khác ư kiến là găm lại đó, nhanh là 20 ngày, chậm là 3 tháng th́ làm thế nào?”


Đó là “chặng đường chiến binh” của một Luật đă được Quốc hội chấp thuận tới việc thi hành c̣n nhiều “ngăn sống cách núi” và nhiêu khê như thế. Lề lối này cũng đă lan sang việc thi hành các bản án đă có quyết định của Toà án và những việc khác theo lối không cần giữ kỷ cương, phép nước và thái độ tùy tiện, tùy hứng, tùy có lợi nhiều hay ít của cán bộ.


Khải nói với giới Luật pháp: ”Lần này có Luật Đất đai mới, tôi đề nghị các đồng chí ở các địa phương, các bộ phải chấp hành nghiêm. Đất đai là tài sản quư giá của đất nước thế mà ai muốn bán th́ bán, ai muốn cho th́ cho, đầu cơ quá trời, quá đất! Ở Hà Nội và TP.HCM, giá đất đắt hơn ở TokyoParis là thế nào? Cung cầu ǵ ở ta mà dữ vậy? Chúng ta đă trở thành một nước công nghiệp phát triển cao như G7 chưa mà giá đất đắt thế! Nó do đầu cơ, chúng ta quản lư kém quá, để cho dân bán trao tay, đầu cơ, mua đất đẩy giá lên! Đó là trách nhiệm quản lư của chúng ta, dở của chúng ta!” (Chú thích: Nhóm 7 nước Kỹ nghệ hàng đầu của Thế giới gồm Hoa Kỳ, Pháp, Nhật, Gia Nă Đại, Ư Đại Lợi, Đức và Anh)


Đề cập đến tai nạn giao thông mỗi năm mỗi tăng, Phan Văn Khải bức xúc : “Bây giờ giao thông năm 2004 chết hơn 10.000 người, bị thương mấy chục ngàn người (Chú thích: Con số chính thức của báo Công an Nhân dân ngày 4-1-2005 là 17,106 vụ tai nạn, chết 11,684 người và bị thương 15,693 người). Ở nước Nhật mỗi năm chết 600 người về tai nạn giao thông, người ta đă xót xa! Thủ tướng đă đứng lên nói một cách xót xa với dân. Chúng ta chấp hành như thế nào mà ra đường sá đi lộn xộn như vậy? Làm đường tốt hơn, rộng hơn th́ tai nạn nhiều hơn! Nên cái này phải giáo dục cho người dân, thấm sâu cho người dân!


“Nhân đây tôi cũng nói với các đồng chí công an. Ví dụ để đua xe, chúng ta phải tịch thu xe. Chúng ta c̣n truy coi là tiền ở đâu để mua xe đi đua như vậy! Cha mẹ chúng lấy tiền bạc ở đâu? Chỉ có lấy của cải nhà nước, chỉ có tham nhũng mới mua xe cho con đi đua chơi! Làm giàu bất chính chúng ta phải xem tiếp như thế nào! Ai vi phạm luật lệ giao thông phải phạt cho nhớ đời, phạt rất nặng để họ nhớ ra đường phải đi ngay ngắn đi trật tự, đi đàng hoàng. C̣n cứ làm sơ sơ th́ họ coi thường! Và sẽ tiến tới tất cả ra đường đi môtô phải đội mũ bảo hiểm hết!”


Tất cả những thứ răn đe, h́nh phạt mà Khải nêu lên đều đă có trong Luật lưu thông, kể cả chuyện đội mũ an toàn nhưng Cảnh sát, Công an lại ăn hối lộ, chận xe xét vờ lấy tiền ngay giữa thành phố Sài G̣n nên có nhiều tai nạn mấy cũng cho qua, không ai phải thi hành luật miễn là có tiền nên cả nước mới vô trật tự, mất kỷ cương.


Riêng việc Khải đề nghị điều tra tiền đâu ra mà đám trẻ này có xe xịn đắt tiền đi đua là một ư kiến mới, chưa bao giờ làm. Nhưng riêng việc buộc Cán bộ, Đảng viên lănh đạo kê khai tài sản từ 8 năm nay c̣n chưa làm được huống chi đi t́m nguồn vốn xe gắn máy của đám con nít, nhất là khi con nít này lại là con nhà giàu hoặc con ông cháu cha.


Đă có nhiều vụ bị bắt cả người lẫn xe rồi lại thả nên nạn đua xe chết người mới tái diễn. Dân nghèo làm ǵ có tiền mua xe để đua ?


V́ vậy mà trước mặt các Quan toà và lực lượng thi hành luật pháp, Khải mới ra lệnh :”Những cán bộ vô trách nhiệm phải đuổi ra khỏi bộ máy, bất kỳ có tham gia lâu năm hay có tuổi đảng cao! Ai không hoàn thành nhiệm vụ chúng ta phải đưa ra th́ mới có bộ máy mạnh, có bộ máy đầy đủ trách nhiệm trước Đảng, trước dân, phục vụ dân tốt".


Liệu phát súng lệnh đầu năm 2005 của Khải có sức chuyển động để nâng tỷ số kinh tế tăng trưởng lạc quan từ 7,5% năm 2004 lên 8,5% trong năm 2005, hay những “Thế lực đen” và đội ngũ tham nhũng sẽ lấy đó làm lực đẩy để cấu kết với nhau tăng cường thêm sức mạnh tại kỳ Đại hội Đảng X, dự trù diễn ra vào giữa năm nay -/-


Phạm Trần
(Đầu tháng 1/2005)