ĐỘC BẤT KIẾN
Bạch mă thuỳ gia tử
Hoàng Long biên tái nhi
Thiên sơn tam trượng tuyết
Khởi thị viễn hành th́
Xuân huệ hốt thu thảo
Sa kê minh khúc tŕ
Phong thôi hàn thoa hưởng
Nguyệt nhập sương khê bi
ức dữ quân biệt niên
Chủng đào tề nga mi
Đào kim bách dư xích
Hoa lạc thành khô chi
Chung nhiên độc bất kiến
Lưu lệ không tự tri

RIÊNG M̀NH CHẲNG THẤY
Trên lưng ngựa trắng ḱa ai ?
Hoàng Long đi đến cơi ngoài xa xa
Thiên Sơn tuyết ngập bao la,
Phải đâu là lúc xông pha nẻo này !
Xuân thu hoa cỏ đổi thay,
Rỉ ran tiếng dế kêu đầy bên ao,
Gió xô thổi lạnh ào ào,
Buồn tênh những lúc trăng vào buồng sương
Nhớ khi thiếp phải xa chàng
Cây đào trồng mới lên ngang nét mày
Đào dư trăm thước rồi đây
Hoa rơi c̣n để trơ cây trụi cành
Người đi biền biệt sao đành
Lệ rơi thiếp biết một ḿnh ,ai hay ?
Trúc Khê
dịch thơ Lư Bạch





* Trúc Khê tên thật là Ngô Văn Triện, sinh ngày 22 -5 -1901 tại xã Xuân Phương, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Tham gia Việt Nam Quốc Dân đảng do Nguyễn Thái Học làm đảng trưởng. Cuộc khởi nghĩa Yên Bái thất bại, ông bị bắt giam ở Hoả Lò (Hà Nội). Ra tù, ông chuyên sáng tác văn học và mở "Trúc khê thư cục". Mất năm 1947. Các tác phẩm chính của Trúc Khê có: Chợ chiều ( thơ), các tiểu thuyết: Trăm lạng vàng, Nét ngọc, Đò chiều, một số truyện danh nhân và nhiều cuốc sách biên thảo, dịch thuật.

* Lý Bạch (701-762 : Thịnh Đường) tự Thái Bạch, hiệu Thanh Liên cư sĩ, người Tứ Xuyên, không thi tiến sĩ, rất thích uống rượu, có tài đặc biệt về thơ văn . Người ta gọi ông là "Thi Tiên" .