Thơ Trữ Tình Việt Ngữ
Sóng Việt-Ðàm Giang


 

 

 

Có Em Gịng Nhạc Vỡ ̉a Yêu Thương  

Thơ: Đàm Giang

Nhạc: Ngân Hạnh

 Trước em, anh sống âm thầm

Lời ca tiếng hát cung trầm buồn tênh
Trước em sao hồn anh măi lênh đênh
Trước em ngày tháng mênh mông hững hờ
 
Có em anh bỗng nhiều lời
Có em anh thấy cuộc đời tung tăng
Thả hồn theo nhạc đêm trăng
Nhởn nhơ trong nắng, lang thang chiều vàng
 
DK :
 
Em như hồng tía hây hây
Như sương sáng sớm, như mây áng chiều
Dịu dàng thoáng nét mỹ miều
Hồn nhiên em bước yêu kiều nên thơ
 
Có em, nhạc anh như chớm thay màu
Cho em kỷ niệm yêu nhau làm quà
Trong niềm hạnh phúc chan ḥa
Có em gịng nhạc vỡ ̣a yêu thương
 
 

18 December 2005

 

 

 

Four Seasons'  Love  

Spring Fever

This time past year we were with fever seized

In tight embrace so close our bodies squeezed.

With passion burning kisses in the lift

We'd think our loving hearts would never drift.

Summer Joy

Past summer heat was so vibrant and live

She came in white a vision to revive

A torpid world oppressively subdued

And give welcome freshness that all pursued.

Autumn Drizzle

The drifting rain came down with so much fun,

Dashing our way was easier said than done.

Half wet half dry we walked the corridor

That twists and turns. We couldn't have asked for more.

Winter Love

This winter cold has never let me down

I will love you till the end of my days

No matter what, the world will go around

 So lives my love as in past yesterdays.

 

18 December 2005

Sóng Việt


 

Giọt Thương, Giọt Nhớ

  Những giọt thương em trao
Anh trân tàng biết bao
Mang cất vào tim nóng
Đốt lửa hồng chao đao

Anh đổi những giọt thương
Lấy giọt nhớ vấn vương
Gửi em trong giấc ngủ
Ngạt ngào một rừng hương

Những giọt t́nh anh say
Chồng chất thêm mỗi ngày
Biến thành gịng suối nhớ
Vẫy vùng giữa trời mây

Hàng trăm, ngàn giọt nhớ
Đổi hàng vạn giọt yêu
Em biết t́nh anh đó
Yêu em hoài, vẫn yêu...

 14 December 2005
Sóng Việt

 

 

 

Bảo Mây

Ta bảo mây ơi, mây ngừng trôi
Một ḿnh ngồi nhớ lúc xa xôi...
Cũng như hôm trước hay thu trước
Bỗng chốc tim ta lỡ nhịp rồi... 
 
Đời như quán trọ cạnh chân đồi
Ta chỉ dừng chân tạm thế thôi...
Có quí, may ra t́nh nghĩa nhỉ
C̣n th́ nào khác áng mây trôi...
 
Tôi sẽ bước đi suốt cuộc đời,
Mặc cho sóng cuốn khắp muôn nơi
Một ḿnh lẻ bóng nh́n trang sách:
Trăm năm nào biết được mấy người?
 
Trăm năm nào biết được mấy người?
Nghe trong trang sách vẳng tiếng cười
Đời người thoáng chốc như giấc mộng,
Đă bao lần ta khóc lẫn cười. 
 
Can đảm ta đi suốt cuộc đời...
Trách chi định mệnh bày cuộc chơi
Quyết tâm, ngẩng mặt; không chùn bước,
Rằng khôn hay dại cũng một đời  
 
Rằng khôn hay dại chỉ một đời
Mấy người tránh khỏi chốn chơi vơi
Mấy người nh́n thấy trời xanh ngát?
Ngàn năm dâu biển, chuyện khóc cười...
 
Chiều nay ta rủ áng mây trôi:
Lướt gió cùng ta đến chân đồị
Cho ta vào hỏi thăm quán trọ
Rằng khôn rằng dại được bao người?
 
2 November 2000-2005
Sóng Việt

 

 



Home | Literature | Poetry | Science | Great Places | Music and Fiction | Comments

Copyright ©2005 Sóng Việt-Ðàm Giang All Rights Reserved

This site is continually updated.