 |
Khi mặt
trời chưa mọc trên đồi
Khi bầu trời vẫn đang đậm màu tối
Gà chưa gáy gọi b́nh minh thức giấc
Mẹ đă dậy, bắt đầu một ngày mới
Ngày của mẹ bắt đầu trong bận rộn
Đềy lặng lẻ, mẹ lo dọn nấu nướng
Rồi ra đi với công việc hảng xưởng
Trong khi con đang c̣n thiêm thiếp giấc ngủ
Mẹ vất vả đêm ngày không than thở
Lo cho con từng giấc ngủ miếng ăn
Gánh trên vai không biết bao nhọc nhằng
V́ thương con nên quên cả thân ḿnh
Những ngày qua bao nhiêu là khổ cực
Biết bao lần chuốt phải vết bầm tim
Nhưng mẹ vẫn đội mưa dầm che chở
Cho đàn con từ đức nhỏ đến lớn
T́nh mẹ thương con thậ nhiều vô kể
Dù cho con hư hỏng, chẳng hiểu ǵ
Mẹ vẫn thương không một chút bỏ bê
Sớm với chiều chỉ tạn tuỷ v́ con
Dù cuộc đời có lắm điều bối rối
Nhiều cay đắng đối diên cuộc đời
Con luôn vui sống và biết cảm ơn
V́ con c̣n có mẹ con trong đời.
Sương Mai
|
 |