-Thôi, mày bưng cái rổ đi ra trước nhà và thanh toán hết dùm đi Duyên ơi, đừng có tía lia cái miệng ở đây - Trúc rầy em.
-Em có làm ǵ phiền hà đến thiên hạ đâu?
-Phiền lắm rồi đấy, đừng có xen vào chuyện của người lớn - Trúc lườm.
-Em cũng lớn rồi chứ bộ.
Duyên nguưt dài nguưt ngắn Trúc rồi bưng rổ ổi ra đường, Thẩm và Trúc đi loanh quanh trong khu vườn nhỏ, đúng là mùi hương của hoa và mùi thơm của trái chín. Trong vườn, Thẩm c̣n thấy những chùm mận chín đỏ, những trái quít vàng lườm, da căng bóng. Thẩm chỉ vói tay lên là hái được những trái quít chín. Anh đưa cho Trúc một trái, cả hai cùng lột vỏ, ăn những múi quít chua chua, ngọt ngọt thật thú vị.
-Riêng cây quít này th́ em trồng - Trúc nói.
-Người ta nói người nào hiền, trồng cây cho trái ngọt có đúng không?
-Ai nói?
-Mẹ anh nói - Thẩm cười.
-Quít của em trồng th́ sao?
-Ngọt lắm.
Trúc đỏ mặt, cô giấu vẻ ngượng ngùng nói:
-Nhưng em th́ dữ lắm phải không?
-Đâu có, tụi bạn anh đứa nào cũng khen Trúc dễ thương, hiền như một ni cô.
-Anh trù cho em đi tu hả?
-Đó là ví dụ thế thôi, nhưng đi tu được cũng tốt, chứ có sao đâu. Trúc đi tu chùa nào, tụi bạn anh sẽ theo tới chùa đó.
Huyền từ trong đi ra giành lấy một trái quít trên tay Trúc. Cô cũng lột vỏ, ngậm từng múi quít màu hồng hồng giữa hai hàm răng trắng đều.
-Ôi, thật là ngọt - Huyền khen.
-Nhỏ ăn hoài, bữa nay c̣n làm bô khen tới khen lui - Trúc nói.
Huyền cười:
-Ăn trái phải nhớ kẻ trồng cây.
-Thôi, vào học tiếp tục - Thẩm nhắc nhở.
Nhưng cả Huyền và Trúc đều có vẻ không muốn học nữa, hai cô gái ngó nhau cười, Huyền nói:
-Hôm nay học như vậy đủ rồi "thầy" ơi.
-Không được, học phải cho nghiêm túc, ai làm biếng th́ sẽ bị phạt đấy - Thẩm nói.
-Nhức đầu quá mà sao học nổi?
-Làm có bài toán mà kêu nhức đầu.
-Học tṛ nhơng nhẽo đó "thầy" - Trúc háy mắt, giọng hóm hỉnh.
-Nhức đầu thiệt chứ bộ.
-Nhỏ uống thuốc không, ta cho một tủ thuốc tây trong nhà đó - Trúc cười.
-Hôm nay là buổi học đầu tiên, học chừng đấy tạm đủ rồi anh Thẩm nhé - Huyền van nài.
-Phải đó anh Thẩm, mai mốt sẽ học bù, bây giờ Trúc có một đề nghị, ḿnh đi ăn kem, coi như hai cô học tṛ "cúng Thầy" để nhập môn. Được không?
Thẩm lắc đầu:
-Hôm nay không được đâu nếu không học tiếp tôi sẽ về nhà.
-Nấu cơm cho con nhỏ chủ nhà ăn chứ ǵ? - Huyền cong môi nói.
-Huyền đừng có đoán ṃ, cô ấy không có ở nhà. cô ấy đang ở ngoài biển.
Thẩm giải thích, nhưng thật ra anh nói cho chính ḿnh nghe bằng nỗi nhớ về Thoi Tơ chợt dấy lên với một chút xót xa.
-Anh Thẩm định về nhà, thật à? - Trúc hỏi.
-Thật.
-Tiếc nhỉ, ai mà nỡ bỏ qua một buổi chiều đẹp như thế này chứ.
Thẩm cười, anh đi ṿng ra phía trước lấy chiếc xe đạp và đạp lang thang trên đường về nhà.
Chuong 3|Chuong 5|Xem Truyen Khac