Cứ ngở



Cứ ngở đơn sơ như buổi đầu
Vụng về tôi đánh mất ngày sau
Nghe như niềm vui vừa vụn vỡ
Chắp vá được sao có lẽ nào


Cái ngày nắng rót lỡ bên hiên
Tôi đã ngở quên trái tim mềm
Ngu ngơ tôi vói mà không tới
Nắng vụt mờ xa giọt không tên


Và rồi tôi chợt thấy trời mưa
Giọt vỡ lặng yên thật tình cờ
Giơ tay tôi nghe hình như lạnh
Nghe trĩu nặng hồn một giấc mơ


Tôi biết là tình yêu mông lung
Như nắng dù tươi chẳng tận cùng
Mưa có rớt hoài rồi cũng tạnh
Chỉ niềm đau ấy đóng trong khung!


dlhk