Cúi mặt tự vấn



Lệ rớt từng đêm bên gối chăn
Trái tim đậm sâu những vết hằn
Đã có bao giờ em hối hận
Ngày xưa đã từng quen biết anh


Đã có bao giờ em tự vấn
Để lòng cúi xuống mà ăn năn
Hay đã bao giờ em gạt bỏ
Hình bóng bao ngày qua trở trăn


Đã có bao giờ chưa hỏi lòng
Từ khi đò bỏ bến sang sông
Hoặc đã bao giờ em trăn trở
Thời gian như dấu ấn một vòng


Hôm nay khi đọc lại thơ anh
Lệ có se mặn chảy vòng quanh
Đêm về trằn trọc ru giấc ngủ
Có thương tình cũ đã không thành


Chắc chẳng bao giờ đâu em nhỉ
Từ ngày quay mặt em bước đi
Đê? Lại sau lưng bao kỷ niệm
Và người xưa vẫn đó ôm ghì!


dlhk