Bằng lăng ngày xưa
Đã chìm vào một trời quên lãng
Vậy đó mà còn nguyên ngậm ngùi
Nghĩ gì mà mắt em xa vắng
Đưa ta về ngày ấy xa xôi
Nhớ thủa xưa, giờ còn nguyên đó
Chập chờn soi bóng nhỏ trên sông
Câu hò ngàn xưa vọng lời than thở
Nhớ hoài câu "bến cũ ta gởi mộng lòng"
Bằng lăng xưa bên sông rộn nở
Vương một trời xa, tím chơi vơi
Có nỗi sầu riêng ta không lần tỏ
Cứ mãi lần khân, thương một người
Trầm luân cuộc đời ta bươn trải
Sông Tương có còn chảy niềm sầu
Mà sao đò tình ta chèo mãi
Bến xưa, bóng người cũ nay đâu
Hôm nay trong thoáng thương ngày cũ
Bến xưa nơi mơ ước chôn vùi
Ta chợt hỏi lòng bằng lăng hởi..
Có còn hoa tím nở vương rơi?
dlhk
|