Chẳng trọn giấc mơ
Mắt em còn mãi dỗi hờn
Nên thơ ta mãi mõi mòn bóng xưa;
Này vần thơ cũ bóng người xưa
Này những chờ mong nuối mộng hờ
Còn không nhỏ nhỉ hương ngày cũ
Như nhỏ đã từng vương bóng mơ
Ta viết lời thơ mà nhói đau
Trang thơ tình cũ chưa phai màu
Nét buồn vương mãi từng nét bút
Trong từng hàng chữ vẫn còn nhau
Nhỏ vẫn thường đùa nét bút anh
Như nắng hàng hiên rót qua mành
Nét dài nét ngắn không đều hẳn
Khi tròn, khi thì kéo vòng quanh
Nhưng từ nét bút đó đã vương
Từng câu thơ rũ bóng nghê thường
Từng lời yêu thương câu hờn giận
Gieo vào hồn nhỏ nỗi héo hon
Bây giờ nhỏ còn nhớ hay quên
Những vần thơ cũ chẳng tựa, tên
Nhưng đọc lên nghe như rét buốt
Như nhói đau tận đáy tim mềm
Anh vẫn còn nguyên những vần thơ
..Hình như anh vẫn mãi mong chờ
Và nhỏ ạ vẫn như nuối tiếc
Sao đời chẳng trọn, dẫu là mơ!
dlhk
|