Thôi nhé em



Thôi em nhé mình là người dưng
Tình thơ có nhắc cũng chưa từng
Coi như lỡ lạc trong tiềm thức
Cái ngày quay mặt bước xoay lưng


Thôi em nhé mình là cố nhân
Gối chăn một thủa cũng chưa lần
Quên đi hương ái ân ngày cũ
Lửa tắt lâu rồi chỉ tro than


Này môi mắt
Này dáng yêu
Có chăng là tiếng vọng kêu
Ngục sâu tăm tối vắng heo hắt buồn

Để chỉ còn
Giọt lệ tuôn
Trong đời đã cố vùi chôn
Mà sao còn mãi trong hồn bóng nhau?


dlhk