Tình đầu vẫn khó quên



Lối cũ giờ đây phủ rêu phong
Người xưa nay chắc đã theo chồng
Thôi nhặt hoa Ngâu rụng trước cổng
Thôi buồn e ấp đứng bên song


Mưa về lối cũ bỗng xa xăm
Từng giọt rơi nhanh vẫn thì thầm
Em chắc thôi buồn khi mưa rót
Đọng giữa cuộc đời, như vết xâm


Đêm về đom đóm vẫn bao sân
Đôi mắt người xưa dõi âm thầm
Em đã qua cầu nên thôi nhắc
Chuyện mùa hoa cũ rụng bâng khuâng


Chân cầu dòng nước vẫn trũng sâu
Ký ức bùng lên suốt đêm thâu
Thôi đành chấp nhận như duyên phận
Dẫu không duyên, cũng đó tình đầu


Tình đầu em nhỉ thật khó quên!


dlhk