Trăng và Em



Trăng cao, có thức đêm rằm
Cùng ta thức đếm những lần chia xa
Trầm mình trong những ánh nhoà,
Có soi dùm những mặn mà thủa xưa


Chạm vào nỗi nhớ không tên
Nghe như giữa trái tim mềm còn đau
Chạm vào còn, mất, đời nhau
Nghe như vọng những hư hao trĩu buồn


Giơ tay như mãi còn vờn
Dẫu tình như đã dỗi hờn còn mong
Mắt buồn in những ngóng trông
Dõi đời nhau những mênh mông héo mòn


Nghe mưa rót thẳng vào hồn
Lối xưa kỷ niệm vẫn tròn dấu chân
Vọng đời nhau những bâng khuâng
Người ơi xin hỏi có lần nữa không


Ánh trăng vẫn mênh mông
Người xưa nay theo chồng
Ta một mình vọng ngóng
Trong đời mình hư không!


dlhk