Đôi mắt người xưa
Trăng đêm soi mãi những nỗi niềm
Đôi mắt nhỏ buồn, dõi lặng im
Xót xa ngày cũ trong tầm mắt
Nuốt những giọt đau cũ về tim
Tình cờ nào cũng vướng xót xa
Nhỏ cố giữ yên nhưng vỡ oà
Kỹ niệm một thời xa xưa ấy
Theo mãi cuộc đời hai chúng ta
Ừ mới đó mà đã mấy năm
Anh biết nhỏ vẫn khóc âm thầm
Khi anh cũng đau như nhỏ vậy
Giấc ngủ vẫn về trong trở trăn
Bây chừ.. nhỏ hỉ đã muộn màng
Hai đứa cùng buồn khóc dở dang
Trái ngang ngày ấy do anh cả
Mà nhỏ nhìn anh vẫn dịu dàng
Bài thơ năm khổ viết như xưa
Hai dấu chấm câu chẳng tình cờ
Nhỏ vẫn trách anh sai văn phạm
Nên đời lỡ mãi chuyến đò mơ!
dlhk
|