Đường vào kỷ niệm
Đường vào kỷ niệm không xa
Nhưng sao vẫn thấy ḷng ta ngại ngùng
Đường không xa thẳm mịt mùng
Nhưng sao vẫn thấy ngập ngừng bước chân
Có lẽ ḷng đă rẻ phân
Nên quay chân bước không lần ngoái lưng
T́nh giờ có lẽ dửng dưng
Nên ḷng nguội lạnh như dường muốn quên
Kỷ niệm xưa chẳng có tên
V́ đời đă phủ hẳn lên muộn phiền
Dẫu vẫn trằn trọc nỗi niềm
Nhưng đời trao trái tim mềm nỗi đau
Phải chăng kỷ niệm của nhau
Sao ḷng chẳng biết lối đâu t́m về
Nghe đâu vọng măi năo nề
Hởi ôi mới biết đôi bề trái tim!
dlhk
|