Gởi người



Người về vén tóc cài trâm
Hiên tây nhốt kín để tâm thoát phiền
Ta về vọng cơi cửu tuyền
Những mong hội ngộ lời nguyền không phai


Hay về vọng cơi Thiên nhai
Ưu tư nhớ măi gót hài chiều Thu
Chẳng trao nhau tiếng tạ từ
Mà sao lắng đọng Thiên tư tụ hoà


Ngoài hiên ướt đẩm sương sa
Trong mơ chợt thoáng người qua nghê thường
T́nh thơ trải mấy quan trường
Sợ sương làm ướt bước đường người đi


Đành là chỉ mối t́nh thi
Dường như khắc khoăi đă ghi mất rồi
Hai sông Giang-Hán cùng dài
Nên ta ôm nặng quằn vai
..chữ t́nh!


dlhk