Mùa Đông Melbourne
Đêm mùa Đông trăng soi buồn hiu hắt
Anh ở nơi này một góc trần gian
Ngắm nhìn trăng nhưng chỉ sợ trăng tàn
Chờ mong em, nhưng sợ điều xa vắng
Đêm mùa Đông biển ngủ yên thầm lặng
Trăm nhánh lòng chảy ngọt những trầm luân
Sóng vổ bờ sao nghe nặng trở trăn
Không lên tiếng chỉ ngậm câm cay đắng
Sương mùa Đông rơi trong đêm vắng lặng
Thổn thức rung như tiếng gọi một người
Chợt chạnh lòng thương thân phận lẻ loi
Vỡ tan tác còn giữ nguyên nhân dáng
Đêm mùa Đông gió giao mùa quá vãng
Gợi trong nhau niềm thương nhớ vỡ oà
Anh nơi này thương em mãi còn xa
Nghe gió cuốn chợt dâng niềm tha thiết
Trong mùa Đông nghe tình như bất diệt
Không cách ngăn không cả nỗi ngở ngàng
Chưa giao mùa mà rộn gió Thu sang
Chờ em đó.. có về không T nhỉ?
Dlhk
|