Từ em, nắng cũng thay màu



Trao nhau đôi tiếng giả từ
Lời buồn đằng đẳng nối hư duyên đời
Coi như góc biển chân trời
Câu thơ ta gởi, dù lời xót xa


Em về đếm những ngày qua
Uống men quá khứ.. đắng mà nhớ nhau
Lỡ trao nhau cạn chén sầu
Men cay có chuốc chỉ nhàu trái tim


Em về chiêu mãnh hồn chìm
Vớt hương ngày cũ mà nhìn chính em
Hay về đếm giữa bóng đêm
Khơi dòng dĩ vãng đã quên một thời


Em về soi bản ngã người
Tìm đâu cội rễ của dời đổi thay
Tập quen với những đắng cay
Khi ta cũng tự đoạ đày chính ta


Hay về soi bóng ngọc ngà
Tiếc thương cảnh đã rời xa ngàn trùng
Bây giờ mộng lỡ chẳng chung
Câu thơ ta rót tận cùng niềm đau


Từ em.. nắng cũng thay màu
Cơn mưa xối ướt tình đầu.. khó quên!

dlhk