Định mệnh cúi đầu



Giọt nước mắt anh khóc tình đầu
Cứ ngở rồi chẳng có lần sau
Niềm đau cuộc đời sao chẳng dứt
Định mệnh, mà cũng phải cúi đầu


Nghe như nghiệt ngã trổi phím đàn
Nghe thơ réo rắt những lời than
Nghe tim co buốt từng dòng chảy
Anh đang buông mãi những than van


Mai rồi lại thêm chữ chia ly
Ta nói với nhau lời phân kỳ
Trong giây phút cuối mờ ngấn lệ
Ngở chừng như chẳng thể khắc ghi


Anh khóc bên mồ lời tiếc thương
Ru hồn em chung giấc nghê thường
Anh sẽ giả từ em lần cuối
Trong tiếng kinh cầu ngập khói hương


Anh sẽ đặt lên đó cành hồng
Em có mở mắt nhìn hay không
Anh sẽ cúi xuống hôn nấm đất
Mà ngở môi em rực ấm nồng


Anh sẽ đứng lại nơi đó thật lâu
Đi chung đoạn cuối của đời nhau
Anh sẽ nhìn em thật trìu mến
Dù xác thân em vùi đất sâu


Anh sẽ hỏi em lần cuối cùng
Về chữ ân tình nghĩa thuỷ chung
Anh sẽ nhìn vào trong đôi mắt
Của em mà di ảnh đóng khung


Lúc đó em còn nhớ hay không
Ngày xưa em hứa giữ trong lòng
Tình anh và bóng hình anh mãi
Giờ, dưới tuyền đài em có trông?


dlhk