Lời Từ



Bóng trăng đỉnh núi tṛn vành
Bên lề danh vọng bại thành chẳng mơ
Từng ḍng kinh tự như thơ
Chảy về tâm rửa xoá mờ vết nhơ


Đêm trăng soi đọng như tơ
Cội nguyên tịnh lắng dấu xưa t́m về
Vô t́nh sương rớt bên hè
Khơi trong đêm vắng năo nề tâm tư


Trong đời con chắc vụng tu
Nên đời cứ vướng giữa hư thực hoài
Ḷng nhân tựa biển sông dài
T́nh con chắc ngắn, miệt mài tính toan


Đủ khôn nhưng chắc thiếu ngoan
Thừa tâm nhưng hụt đảm can giống Người
Nên con vụng cả Đạo - Đời
Đường về Thiên Trúc xa vời, Thày ơi!


dlhk